Khai Mở Sức Mạnh Trí Tuệ
Mục Lục
Chương 8: Lặng Yên Để Sáng Tạo
Có một thứ rất lạ:
Càng im lặng, càng nghe rõ.
Không phải nghe âm thanh bên ngoài. Mà là nghe chính mình.
Mọi sáng tạo thật sự — từ một bản nhạc, một ý tưởng, một quyết định đúng lúc — đều nảy sinh từ một khoảng lặng.
Không phải khi đầu bạn đang nghĩ loạn lên. Mà là khi tâm bạn… dừng lại.
Haanel gọi đó là “sự yên lặng đầy quyền năng”.
Ông bảo, ai luyện được sự tĩnh tâm — người đó chạm được vào nguồn sức mạnh mà ít người biết tới.
Không phải sức mạnh kiểu quyền lực hay kiểm soát.
Mà là sức mạnh của hiện diện, của sáng rõ, của chạm đúng cái cần làm.
Những người làm việc hiệu quả nhất không phải là người luôn tất bật.
Mà là người biết dừng đúng lúc — để tái kết nối.
Lặng yên không phải là trốn đời.
Nó là đi vào bên trong, để đời sau đó dễ thở hơn, sáng hơn, sâu hơn.
Chúng ta bị lập trình phải “làm gì đó” liên tục.
Ngồi không là thấy “tội lỗi”. Thở sâu cũng thấy “phí thời gian”.
Nhưng hãy thử nhìn lại:
-
Những khi bạn tĩnh lại, đầu óc bạn sáng nhất.
-
Những khi bạn ngưng phản ứng, bạn bớt sai nhất.
-
Những khi bạn chịu yên, bạn… hiểu mình nhất.
Câu Tập Trung Ngắn của chương này:
“Tâm tôi đang lặng yên. Tôi đang trong khoảng lặng sáng tạo.”
Không cần ép mình “phải thiền giỏi”.
Không cần ngồi xếp bằng như tượng.
Chỉ cần bạn dừng lại một chút, nhắm mắt, và thầm đọc câu đó,
… bạn đang làm điều mà cả ngàn người ngoài kia không chịu làm.
Khi bạn tập lắng đủ thường xuyên, cái im bên trong bạn sẽ thành nơi trú ngụ.
Không còn sợ cô đơn.
Không còn phải “chạy đâu đó để tìm về”.
Vì bạn… đã về rồi.