SƠN PHONG CỔ

Quẻ Cổ – Sơn Phong Cổ (蠱), quẻ số 18 trong Kinh Dịch – nghe tên đã thấy… có mùi “hư hao” rồi đúng không anh em?

Cổ (蠱)” trong tiếng Hán không phải là “cổ xưa”, mà là…

Thối rữa, hư mục, sâu mọt, lệch lạc, hỏng bên trong.

Nghe nặng? Ừ. Vì quẻ này là lúc mọi thứ trông có vẻ ổn – nhưng bên trong đang mục ruỗng.
Và nếu không nhìn ra, không sửa kịp, thì sập là cái chắc.

QUẺ CỔ – NHÌN LẠI CÁI HỎNG, SỬA CHO ĐÀNG HOÀNG

Anh em thân mến,

Có bao giờ anh em cảm thấy:

  • Mối quan hệ lâu năm… dần dần lạc nhịp?
  • Dự án đang chạy… mà không hiểu sao càng làm càng rối?
  • Nội tâm lúc nào cũng bất an, bực bội mà không rõ vì sao?

Nếu có – chào mừng anh em tới quẻ Cổ:

Không hẳn là sụp đổ, nhưng là đang rạn.
Không hẳn là thối rữa, nhưng là mốc meo từ bên trong.**”

CỔ LÀ GÌ?

Chữ Cổ (蠱) gồm bộ “trùng” (sâu) và “bát” (đầy) → sâu trong hũ gạo.
Nghĩa bóng là:

Sâu từ trong lõi. Hư từ gốc. Không chữa thì sẽ… bốc mùi.”

Tượng quẻ:

  • Sơn (núi) ở trên – cao, nặng, trầm.
  • Phong (gió) ở dưới – động, len lỏi, xuyên thấm.

→ Gió thổi dưới núi = chuyển động bên trong lòng đất.
→ Là lúc cần xới lên, soi vào, sửa từ gốc.

CỔ LÀ BÁO HIỆU: CÓ GÌ ĐÓ CẦN CHỈNH

  1. Thói quen xấu đang tích tụ
    → Lười một chút mỗi ngày, thành trì trệ.
    → Nhịn vài chuyện nhỏ, thành ức chế lớn.
    → Dối lòng vài lần, thành lạc luôn phương hướng.
  2. Quan hệ “tốt vỏ, mục ruột”
    → Cười nói, tương tác đủ, mà bên trong lạnh tanh.
    → Càng lâu càng nặng, càng ngại nói ra, càng mục.
  3. Nội tâm lệch – mà không chịu nhận
    → Biết mình đang sai, nhưng bào chữa.
    → Biết mình đang mất lửa, nhưng giả vờ hăng.

GẶP CỔ PHẢI LÀM GÌ?

  1. Dám nhìn – dám đào
    → Cổ dạy rằng: Không ai sửa được cái mình không dám nhìn thẳng.
    → Đào lên, thối thì rửa, mục thì vá, gãy thì thay.
  2. Chữa từ gốc – không vá bên ngoài
    → Mối quan hệ rạn → nói chuyện thật, đừng diễn nữa.
    → Dự án rối → xem lại tầm nhìn, không phải chỉnh slide cho đẹp.
    → Tâm lạc hướng → tắt mạng xã hội, ngồi thiền, viết journal.
  3. Sửa càng sớm càng nhẹ
    → Cái gì hỏng mà để lâu → không chỉ mùi, mà còn… mọc nấm.
    → Sửa từ khi còn nhẹ → gọi là trí tuệ.
    → Để nó bung ra → lúc đó mới “bắt đầu chữa” thì gọi là… bị nghiệp dí.

CỔ TRONG ĐỜI SỐNG

  • Trong công việc
    → Dự án “chạy ổn” nhưng nhân sự thì mệt? → Sắp có chuyện rồi đó.
    → Phải chỉnh lại mô hình, lắng nghe team, xử lý mầm mống mất niềm tin.
  • Trong tình cảm
    → Mỗi ngày đều nói “ổn mà”, nhưng thật ra… thấy nhau là mệt → đó là Cổ.
    → Phải dám ngồi lại, dám nói thật, dám lắng, dám sửa.
  • Trong phát triển bản thân
    → Tập gym nhưng lười ăn ngủ đúng giờ?
    → Học cái mới nhưng nội tâm rối?
    → Thành công bên ngoài mà bên trong trống rỗng?
    → Cổ là đây.

LỜI KẾT

Anh em à,

Cổ không đáng sợ.
Cái đáng sợ là hư mà không biết, biết mà không sửa.

Quẻ Cổ ra để nhắc:

Không có gì hư liền – chỉ là mình không để ý từng chút nó mục.

Sống thì ai cũng có lỗi.
Vấn đề là:

  • Có dám đào không?
  • Có dám nhận không?
  • Có dám sửa không?

Chúc anh em đủ dũng cảm để “xúc lại cái nền”.
Soi vào, chỉnh lại, làm mới.
Để những gì mục → được chữa.
Và những gì còn thơm → được giữ.

 

P/s: Nếu thông điệp này có ý nghĩa với bạn, hãy bình luận đã nhận để khẳng định rằng bạn đã nhận được thông điệp và sẵn sàng đón nhận những điều tốt đẹp đang đến.

guest

0 bình luận
Inline Feedbacks
View all comments