SƠN ĐỊA BÁC

Hôm nay ta bước vô một quẻ khó nuốt nhất nhì Kinh Dịch:
Bác – Sơn Địa Bác (剝) – quẻ số 23.

Chữ “Bác (剝)” có nghĩa là bóc tách, lột ra, mòn dần, tróc từng lớp.
Nói thẳng: Bác là quẻ báo hiệu… tụt.
Mà không phải tụt nhẹ đâu — tụt kiểu rụng từng mảng, lở từng tầng, cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Nghe có vẻ đau?
Đúng. Nhưng đau để tỉnh.
Bác là lúc đời bắt mình “lột xác” bằng cách… lột thiệt.

QUẺ BÁC – KHI ĐỜI LỘT MÌNH TỪNG LỚP, ĐỂ XEM MÌNH CÒN GÌ

Anh em thân mến,

Có lúc anh em cảm thấy:

  • Đang ngon lành → tự nhiên mất job, mất tiền, mất uy. 
  • Mối quan hệ đang đẹp → bể bất ngờ, lòng người đổi thay. 
  • Nội tâm đang vững → một biến cố làm mọi niềm tin sụp đổ.

Đó không phải xui rủi.
Đó là Bác đến.

Quẻ này nói rằng:

“Mọi thứ từ bên ngoài đang bị bóc, bị rút, bị lột… để bên trong trơ trụi hiện ra.”
Và chỉ lúc đó, mình mới biết:
Mình thật sự là gì – còn gì – và dựa vào gì.

BÁC LÀ GÌ?

Chữ “Bác (剝)” nghĩa là:

  • Lột, 
  • Bào mòn, 
  • Tước dần từng lớp.

Tượng quẻ:

  • Sơn (núi) ở trên – nặng, ép. 
  • Địa (đất) ở dưới – mềm, chịu.
    👉 Núi đè đất → đất tróc dần, lở dần, từng lớp bị lấy đi.

Quẻ Bác không hứa hẹn.
Nó là quẻ của mất mát, sụp đổ, rơi rụng.
Nhưng… cũng là quẻ của cơ hội phục hồi từ tận gốc rễ.

KHI NÀO BÁC GHÉ THĂM?

  1. Khi mình sống dựa quá nhiều vào cái bên ngoài 
    • Chức danh. 
    • Tiền bạc. 
    • Mối quan hệ. 
    • Lượt like.
      → Tới lúc đời lấy lại, để mình nhìn vô bên trong.
  2. Khi mình cần reset mà không chịu tự làm 
    • Biết mối quan hệ độc → không dứt. 
    • Biết công việc sai đường → không rẽ. 
    • Biết thân tâm mệt → không nghỉ.
      → Đời bèn… xé phăng.
  3. Khi đang tới chu kỳ “lột xác” 
    • Cũ hết hạn, mới chưa tới → trơ trụi, lơ lửng, cô đơn.
      → Nhưng đó là lúc nội công bắt đầu luyện được.

SỐNG SAO KHI GẶP BÁC?

  1. Đừng níu
    → Mất cái cần mất thì… để nó đi.
    → Càng níu càng đau, càng bám càng rách sâu. 
  2. Giữ lại cái lõi
    → Mất việc – nhưng còn kỹ năng? Giữ!
    → Mất người – nhưng còn bài học? Ôm!
    → Mất tiền – nhưng còn đạo sống? Chắc! 
  3. Âm thầm trụ – chờ ngày tái sinh
    → Bác là giai đoạn gốc rễ ngầm sinh lực mới.
    → Giống như cây vào mùa đông, rụng hết lá, chỉ còn lõi để sống.
    → Nhưng xuân tới – sẽ bung lại, đẹp hơn.

BÁC TRONG ĐỜI SỐNG

  • Trong công việc
    → Đang thăng tiến → bị giáng. Đang dự án ngon → bị rút.
    → Không phải đời ghét anh em – mà đời đang đẩy anh em về đúng đường.
  • Trong tâm linh
    → Ai từng “ngộ đạo” rồi bỗng… trống rỗng, nghi ngờ, mất niềm tin?
    → Đó là Bác dạy rằng: Không có gì là tuyệt đối – kể cả thứ mình từng nghĩ là đạo lý.
  • Trong tình cảm
    → Người mình thương nhất… rời đi.
    → Không để trừng phạt – mà để mình học thương mình trước.

LỜI KẾT

Anh em à,

Bác là bài thi khó. Nhưng là bài bắt buộc.
Không ai trưởng thành mà không từng… rụng sạch lớp vỏ cũ.

Đừng hỏi “Tại sao lại là mình?”.
Hãy hỏi:

“Giờ còn gì trong mình – là thật?”

Vì sau Bác là Phục.
Mất hết rồi → mới bắt đầu tái sinh.

Chúc anh em đi qua Bác mà không gãy.
Đi qua mất mát mà còn nguyên khí.
Đi qua trần trụi mà về được với lõi đẹp nhất của chính mình.

 

P/s: Nếu thông điệp này có ý nghĩa với bạn, hãy bình luận đã nhận để khẳng định rằng bạn đã nhận được thông điệp và sẵn sàng đón nhận những điều tốt đẹp đang đến.

guest

1 bình luận
Inline Feedbacks
View all comments