HỎA SƠN LỮ

Anh em ngồi sát vô đây, hôm nay ta mở một quẻ nghe tên đã thấy cô đơn,
đi – mà không biết điểm dừng,
sống – mà không chạm vào gốc,
Đó là:
Lữ – Hỏa Sơn Lữ (旅) – quẻ số 56 trong Kinh Dịch.
“Lữ (旅)” nghĩa là lữ khách, lữ hành, kẻ đi đường,
→ Người sống tạm, ở nhờ, không gốc rễ,
→ Một thân một bóng, phải giữ mình trong chốn lạ.
QUẺ LỮ – ĐI GIỮA CHỐN NGƯỜI MÀ KHÔNG ĐƯỢC QUÊNH QUANG
Anh em thân mến,
Ai rồi cũng có lúc:
- Rơi vào môi trường xa lạ,
- Sống kiểu tạm bợ, không gốc, không ai chống lưng,
- Làm gì cũng phải “nhìn trước – liệu sau”,
→ Vì mình đang là khách – không phải chủ.
Đó là lúc Lữ xuất hiện.
Lữ không chỉ là “đi chơi”,
Mà là sống đời lưu lạc – học cách khiêm, nhẫn, giữ thân – để không lạc khí.
LỮ LÀ GÌ?
Chữ Lữ (旅): hình người đi trên đường, mang theo gánh → hành trình, phiêu bạt, không ổn định.
Tượng quẻ:
- Hỏa (lửa) ở trên – bốc, không định, luôn cháy.
- Sơn (núi) ở dưới – cứng, đứng yên.
👉 Lửa trên núi = không có nơi neo – cháy rồi bay, tượng của kẻ đi xa, phải biết giữ lửa trong gió.
LỮ DẠY GÌ?
- Sống tạm → thì phải sống khéo
→ Làm khách thì đừng khoe, đừng gây,
→ Nói ít, quan sát nhiều, biết vai, giữ khí. - Không gốc → thì phải neo vào đạo
→ Không có nhà → thì giữ mình là nhà.
→ Không ai nâng → thì đừng tự hạ.
→ Người lữ hành mà giữ được đạo → đi đâu cũng an. - Cơ hội có đó – nhưng thử thách cũng lắm
→ Kẻ đi đường dễ thấy nhiều – nhưng cũng dễ bị cám dỗ.
→ Lữ là lúc phải tỉnh để không rớt – dù không ai nhắc.
LỮ TRONG ĐỜI SỐNG
- Trong công việc
→ Mới vào chỗ mới, môi trường mới → phải quan sát – học luật ngầm – sống biết điều.
→ Đừng vừa tới đã đòi “thể hiện chất tôi”. - Trong mối quan hệ
→ Làm khách trong đời nhau → đừng chiếm không gian như chủ nhà.
→ Tình yêu kiểu Lữ: đẹp – nhưng mong manh. Biết vậy để sống sâu – không dính. - Trong nội tâm
→ Khi cảm thấy mình “không thuộc về đâu cả” – thì hãy tự hỏi:
“Mình có đang tạo ra ngôi nhà bên trong chưa?”
→ Lữ cũng là lúc trở về với chính mình – vì ngoài kia, tạm lắm.
LỮ KHÔNG PHẢI LÀ SỐ KHỔ – MÀ LÀ CƠ HỘI RÈN TÂM
- Kẻ không gốc → dễ vỡ → nếu không có đạo dẫn.
- Nhưng ai sống kiểu Lữ mà không gãy khí, không mất mình →
→ Sau này làm chủ đâu cũng được – vì đã từng là khách tử tế.
👉 Cái gốc thật sự của người lữ hành là phẩm hạnh.
LỜI KẾT
Anh em à,
Lữ là quẻ của thời gian đi – chứ chưa đến.
Là lúc chưa có chỗ đứng vững – nên phải đứng vững bên trong.
“Người đi xa – phải vững tâm hơn người ở yên.
Ai giữ được mình giữa chốn tạm – thì sau này làm chủ rất yên.”
Chúc anh em sống đúng chất Lữ:
- Nhẹ mà không lả,
- Khiêm mà không luồn,
- Và dù ở đâu – vẫn giữ được cái chất mình, cái khí mình, cái gốc bên trong.
P/s: Nếu thông điệp này có ý nghĩa với bạn, hãy bình luận “đã nhận“ để khẳng định rằng bạn đã nhận được thông điệp và sẵn sàng đón nhận những điều tốt đẹp đang đến.