DƯỠNG SINH

DƯỠNG SINH – CHĂM THÂN ĐỂ GIỮ TÂM
Bạn thân mến,
Tôi cá là ít ai trong chúng ta từng nghĩ nghiêm túc về chuyện dưỡng sinh. Nghe hai chữ đó, nhiều người liên tưởng ngay đến mấy ông già bà cả, sáng sớm ra công viên tập thái cực quyền, hay mấy cô trung niên đi bộ quanh hồ vừa đi vừa vỗ tay.
Nhưng mà… bạn nhầm to.
Dưỡng sinh không phải chuyện của người già, mà là chuyện của tất cả những ai muốn “sống ngon lành, không bị đời hành”.
DƯỠNG SINH KHÔNG PHẢI ĐỢI GIÀ MỚI BẮT ĐẦU
Hồi nhỏ, tôi nghĩ thanh xuân là mãi mãi.
Đi nhậu xuyên đêm? Chuyện nhỏ.
Thức khuya cày phim, ngủ ít, ăn uống bậy bạ? Vẫn tràn trề năng lượng.
Cơ thể lúc đó giống như cái xe mới mua, chạy cỡ nào cũng không thấy xuống máy.
Nhưng mà rồi… tuổi 30 bắt đầu gõ cửa.
Một hôm, tôi ngồi làm việc, bỗng thấy lưng đau nhói.
Tối ngủ, mắt mở trừng trừng dù cả ngày đã cày nát 8 job.
Ăn cay, ăn dầu mỡ? Bụng biểu tình ngay.
Lúc đó tôi mới giật mình: cơ thể này không còn miễn nhiễm với thời gian nữa.
Những gì mình từng làm với nó, bây giờ nó bắt đầu tính sổ lại với mình.
Cái “trốc tru” lớn nhất của con người là đợi đến khi mất sức khỏe mới bắt đầu dưỡng sinh.
Mà khi đã mất rồi, có khi muốn lấy lại cũng không được nữa.
DƯỠNG SINH KHÔNG PHẢI LÀ SỐNG NHƯ HÒA THƯỢNG
Nhiều người nghe đến dưỡng sinh là nghĩ ngay đến ăn chay, ngủ sớm, tập khí công. Ừ thì mấy cái đó tốt thật, nhưng mà chẳng ai bắt bạn phải thành cao tăng mới gọi là dưỡng sinh cả.
Dưỡng sinh, nói đơn giản, là đừng hành hạ chính mình.
- Ăn: Bớt ăn thực phẩm “rác”, bớt nhồi nhét. Ăn sao để còn tỉnh táo làm việc, chứ không phải để ăn xong rồi lăn ra ngủ.
- Ngủ: Đừng để cơ thể kiệt quệ mới đi ngủ. Chưa tới 40 mà mắt thâm như cú đêm, thì tự hiểu.
- Tập: Không cần tập hùng hục như vận động viên, nhưng ít nhất phải vận động mỗi ngày. Không có cơ thể nào sinh ra để chỉ ngồi và nằm cả.
Dưỡng sinh không phải là kiêng khem khổ sở, mà là hiểu cơ thể cần gì và không lạm dụng nó.
CƠ THỂ KHỎE THÌ TÂM MỚI AN
Bạn thử nhớ lại xem, lần cuối cùng mình cáu gắt là khi nào?
Là khi đói, khi mệt, hay khi thiếu ngủ?
Tôi từng có một thời gian nóng tính kinh khủng. Chuyện nhỏ xíu cũng khiến tôi phát cáu. Rồi một ngày, tôi nhận ra… không phải đời xung quanh tôi có vấn đề.
Mà là do tôi chưa ngủ đủ, ăn uống bậy bạ, không tập thể dục, nên đầu óc lúc nào cũng căng như dây đàn.
Từ ngày tập dưỡng sinh – ăn uống tốt hơn, ngủ đủ, tập thể thao, tôi thấy mình bớt sân si hẳn.
Người ta chửi, tôi không còn chửi lại ngay nữa. Chuyện bực mình, tôi không còn phản ứng kiểu bùng nổ. Hóa ra, cơ thể khỏe thì tâm nó cũng tự ổn định.
Nhiều người đi học thiền, học tu, nhưng lại quên chăm thân trước.
Bạn thử mà xem, chưa ăn mà bắt ngồi thiền thì chỉ toàn thấy hình ảnh tô phở, tô bún bò.
Muốn tâm an? Đầu tiên phải để cái bụng an trước.
DƯỠNG SINH – LÀ BIẾT QUÝ CƠ THỂ NÀY
Bạn nghĩ mà xem,
Một chiếc xe, nếu biết bảo dưỡng đúng lúc, thay dầu đúng hạn, lau chùi sạch sẽ – thì nó sẽ chạy bền.
Ngược lại, nếu xài cho tới khi hỏng luôn, thì đến lúc đó có muốn sửa cũng khó.
Cơ thể mình cũng vậy thôi. Nó là chiếc xe duy nhất mình có để đi suốt cuộc đời này. Không có “đổi xe mới” được đâu.
Vậy thì tại sao không giữ cho nó ở trạng thái ngon nhất có thể?
LỜI KẾT: CHĂM THÂN LÀ CÁCH YÊU QUÝ MÌNH NHANH NHẤT
Dưỡng sinh không phải là thứ dành riêng cho người già. Dưỡng sinh là dành cho những ai muốn sống ngon lành lâu dài.
Muốn làm gì vĩ đại thì trước tiên phải còn sức mà làm. Muốn hạnh phúc thì trước tiên phải không bị bệnh hành.
Vậy nên đừng đợi đến khi mất rồi mới tiếc.
Bắt đầu ngay từ hôm nay:
- Ngủ đủ.
- Ăn ngon mà lành.
- Tập thể thao, dù chỉ là đi bộ 15 phút/ngày.
Bạn làm được ba điều đó, tôi cá là đời bạn sẽ khác hẳn.
Chúc bạn sống khỏe, sống vui, và biết dưỡng sinh trước khi quá muộn!
Thông Điệp Của Ngày Hôm Nay:
Hãy tập dưỡng sinh.
P/s: Mong bạn dành ra ít phút để lại comment “đã nhận thông điệp” nếu cảm thấy thông điệp này có ý nghĩa với bạn 👇👇